Chim Trong Lồng

Mẹ tôi lâm bệnh nặng, trước lúc lâm chung chỉ muốn thấy tôi kết hôn.

Tôi đã năn nỉ bạn trai – Cố Thần – suốt 27 ngày, cuối cùng anh ta cũng đồng ý đi đăng ký kết hôn cùng tôi.

Tôi chờ ở Cục Dân chính đến khi tan sở, mà anh ta vẫn không xuất hiện.

Cùng ngày hôm đó, tiểu thanh mai của Cố Thần – Trần Tuyết Như – lại khoe giấy đăng ký kết hôn của hai người trên mạng xã hội:

“Nhanh thật, còn ba ngày nữa là tròn một tháng kết hôn rồi.”

Lúc này tôi mới biết, thì ra ngay ngày đầu tiên tôi cầu xin Cố Thần, anh ta đã đi đăng ký kết hôn với tiểu thanh mai rồi.

Cũng vào lúc này, tôi nhận được tin nhắn xin lỗi từ Cố Thần.

“Du Hoà, Tuyết Như bị gia đình ép cưới, anh không thể nhìn cô ấy kết hôn một cách tuỳ tiện, nhảy vào hố lửa.”

“Còn ba ngày nữa thôi, bọn anh sẽ ly hôn.”

“Ba ngày sau, anh sẽ cưới em.”

Ba ngày sau, khi Cố Thần mặc lễ phục chỉnh tề xuất hiện trước cổng Cục Dân chính.

Anh ta chỉ nhận được một tin nhắn từ tôi.

“Cố Thần, đừng bao giờ gặp lại.”

Đọc Truyện

Công Lược Thất Bại, Lại Nhặt Được Chồng

Tôi đã theo đuổi vị Phật tử nổi tiếng trong giới kinh thành suốt ba năm, vậy mà hắn chưa từng động lòng với tôi.

Tôi không cam tâm, dùng thủ đoạn hèn hạ dụ hắn phá giới.

Sau một đêm cuồng loạn, tôi bỏ trốn đến một thị trấn ven biển, chờ đợi sự trừng phạt vì thất bại trong nhiệm vụ. Không ngờ lại phát hiện mình đã mang thai.

Năm năm sau, con gái tôi nhặt được hắn khi hắn bị rơi xuống biển.

Người đàn ông trước kia luôn lạnh lùng nay lại như một chú chó lớn bị vứt bỏ, chớp chớp đôi mắt nhìn tôi.

Giọng nói vừa mơ hồ vừa chắc chắn.

“Em là vợ tôi đúng không?”

“Con bé trông giống tôi như đúc, chắc chắn em là vợ tôi!”

“Vợ ơi sao tôi lại rơi xuống nước vậy hu hu hu, tôi chẳng nhớ gì cả?”

Tôi: “……”

Đọc Truyện

Vợ Cũ, Em Vợ, Và Đống Nợ Ba Đời

Tôi từ chức và bắt đầu buông xuôi, khiến cô vợ chuyên “nuôi em trai” hoảng hốt.

Sau lần thứ ba Trần Tú Quyên chuyển tiền cho em trai mà không hỏi ý tôi, tôi hoàn toàn buông bỏ tất cả.

Tôi nghỉ công việc lương cao, suốt ngày ở nhà chơi game, ăn uống qua loa, sống như chờ chết.

Chỉ ba ngày sau, Trần Tú Quyên bắt đầu hoảng.

Cô ấy chỉ vào mũi tôi, hỏi rốt cuộc tôi định làm gì, tiền trả góp nhà mỗi tháng năm triệu, vay mua xe hai triệu, học thêm của con gái, chi tiêu trong nhà, thứ nào không cần tiền?

Ồ, thì ra cô ấy cũng biết chi tiêu trong nhà rất tốn kém cơ đấy.

Vậy sao cô ấy cứ cách vài hôm lại lấy tiền trong nhà đi nuôi em trai mình?

Đọc Truyện

Không Còn Là Em Của Ngày Trước

Năm mười tám tuổi, tôi bị gia đình đưa đến bên cạnh Họa Thời Lâm.

Sau lần đầu nếm trải mùi vị thân thể tôi, anh ta mặc nhiên chấp nhận sự hiện diện của tôi.

Tôi ở bên anh ta suốt ba năm trời, nhưng vẫn không có danh phận.

Khi đó tôi còn quá kiêu ngạo, tôi nói nếu anh ta không công khai mối quan hệ này, tôi sẽ rời đi.

Họa Thời Lâm mỉm cười hờ hững nơi khóe miệng:

“Tuỳ em.”

Thế là, tôi cắt đứt mọi liên lạc với anh ta.

Ba năm sau, tôi quen biết Họa Dự.

Ngay từ lần đầu gặp mặt, anh ấy đã phải lòng tôi, còn muốn đưa tôi về ra mắt gia đình.

“Chú nhỏ của anh mới là người nắm quyền thực sự trong gia tộc, em chỉ cần gặp ông ấy là được.”

Tôi khẽ gật đầu, lặng lẽ đi theo sau anh ấy.

Thế nhưng khi cánh cửa mở ra, tôi lập tức chết sững tại chỗ.

Đọc Truyện

Chúng Ta Của Sau Này

Anh ấy ở bên tôi là vì bị ba tôi dùng chuyện từng tài trợ anh ấy để uy hiếp.

Vì vậy, anh buộc phải chia tay với mối tình đầu.

Sau khi biết được mọi chuyện, tôi chủ động đề nghị để anh rời đi.

Thế nhưng,Anh lại thô bạo hôn tôi, cắn đến bật máu môi dưới, bật cười thấp giọng:

“Giả vờ gì chứ, thánh nữ nhỏ.”

“Chẳng phải đây là điều cô vẫn luôn mong đợi sao?”

Năm hai đại học, mối tình đầu của anh ấy chuyển trường về nước.

Vì muốn ở bên cô ta, Anh hết lần này đến lần khác bỏ rơi tôi.

Lần cuối cùng là hôm tụ tập câu lạc bộ.

Phòng bao bốc cháy, anh không chút do dự kéo mối tình đầu chạy đi.

Tôi đã quen với việc nhìn theo bóng lưng anh như vậy.

Lúc lê cái chân vừa trẹo bước ra khỏi đám cháy sau cùng.

Tôi đã đồng ý với thầy hướng dẫn sẽ đi trao đổi ở nước ngoài.

Đọc Truyện

Học Bá Trả Thù

Trước ngày thi đại học, là sinh nhật của hoa khôi lớp.

Lớp trưởng, bạn trai của hoa khôi – Cố Thanh Châu – đề nghị cả lớp đến quán bar mừng sinh nhật hoa khôi, tiện thể cổ vũ tinh thần trước kỳ thi.

Không ngờ các học bá lớp chọn đều đồng loạt tán thành.

Ở kiếp trước, tôi là lớp phó học tập, đã ra sức ngăn cản đề nghị nực cười ấy, nói rằng trước kỳ thi đại học nên nghỉ ngơi cho tốt, uống rượu tụ tập sẽ ảnh hưởng đến phong độ ngày mai.

Đáp lại chỉ là gương mặt lạnh lùng của Cố Thanh Châu:
“Lại ghen tuông vô cớ rồi à?”

Các bạn cùng lớp cười nhạt:
“Chỉ có cô là đạo mạo, chẳng qua là ghen tị vì lớp trưởng quan tâm hoa khôi thôi.”

Tôi mặc kệ lời mỉa mai của họ, khẩn thiết cầu xin họ đừng đi.
Thậm chí cả đêm gọi điện xác nhận từng người đều ở nhà nghỉ ngơi.
Hôm sau trời nắng như đổ lửa, tôi lại đến điểm đón từ sớm, gọi điện giục từng người mau chóng xuất phát.

Cuối cùng, họ phát huy vượt mong đợi trong kỳ thi.

Nhưng đến ngày công bố điểm, tai họa ập đến ——
Tối hôm sinh nhật đó, hoa khôi một mình ở quán bar ăn mừng, bị người chuốc rượu rồi xâm hại.
Cô ấy không chịu nổi cú sốc, đã cắt cổ tay tự sát nhưng bất thành.

Cố Thanh Châu nhận được cuộc gọi trăn trối từ cô ấy, lập tức hóa điên.
Hắn ta cùng cả lớp hợp sức đẩy tôi từ trên lầu xuống, tôi chết ngay tại chỗ.

Khi cảnh sát thẩm vấn, cả đám đồng loạt bịa chuyện:
“Cô ta đe dọa chúng tôi không được cứu hoa khôi, ai dám đi là khỏi thi đại học.”

“Cô ta sợ chuyện bại lộ, bị dọa nên nhảy lầu tự sát.”

Những cuộc gọi tôi gọi cho từng người đêm đó, cả đoạn camera ở điểm đón xác nhận số người, lại trở thành “bằng chứng” họ dùng để buộc tội tôi.

Tôi bị dân mạng bạo lực tấn công, có kẻ điên mang xăng đến phóng hỏa đốt nhà tôi, thiêu chết cha mẹ tôi.

Cố Thanh Châu sống ngay nhà bên, nghe tiếng cha mẹ tôi gào khóc thảm thiết, chỉ khoanh tay đứng trên ban công nhìn.
Tới khi người chết rồi, hắn mới gọi báo cháy.

Sau khi chết, tôi mới biết, tất cả đều là âm mưu do hoa khôi bày ra.

Sống lại lần nữa, khi Cố Thanh Châu nắm tay hoa khôi, cao giọng tuyên bố:
“Tối nay gặp nhau ở quán bar.”

Tôi đeo ba lô, quay lưng bỏ đi.

Lần này, họ thích náo loạn thì cứ việc.
Tôi – sẽ không bao giờ chen vào số phận của lũ vong ân bội nghĩa nữa.

Đọc Truyện

Lưỡi Dao Công Lý

Bệnh viện mới chuyển đến một thực tập sinh da trắng.

Tôi đang viết đơn mổ cho một bệnh nhân mang thai ngoài tử cung.

Cô ta lấy ra tập san của một trường đại học hạng ba ở nước ngoài.

“Tôi đã đăng bài nghiên cứu trên tạp chí của các trường danh tiếng quốc tế, tôi có thể chuyển phôi thai ngoài tử cung vào trong tử cung một cách an toàn.”

Tôi giải thích cho cô ta rằng, hiện nay y học vẫn chưa có kỹ thuật nào hỗ trợ việc đó.

Sau khi tôi hoàn thành ca mổ thành công cho bệnh nhân, thực tập sinh đưa ra một bản báo cáo:

“Thai phụ hoàn toàn không bị mang thai ngoài tử cung, là Trình Tiêu cố tình làm giả kết quả để kiếm tiền mổ, hại chết đứa trẻ!”

Tôi bị bạn trai của thai phụ đâm chết bằng dao, thai phụ cũng đứng ra làm chứng rằng tôi ép cô ấy phải phẫu thuật, bạn trai của cô ấy được giảm án.

Tôi chết mang theo tiếng xấu vi phạm y đức.

Cha mẹ tôi cũng bị thực tập sinh dẫn người nhà thai phụ đến chặn trước cửa, cuối cùng cả hai đều chết thảm.

Lần nữa mở mắt ra, thực tập sinh lại chặn đơn mổ.

“Tôi có thể chuyển thai nhi vào tử cung một cách an toàn.”

Lần này, tôi trực tiếp để cô ta ký tên vào mục người chịu trách nhiệm phẫu thuật.

Đọc Truyện

Tôi Là Phúc Tinh Của Cả Nhà

Tôi ôm một túi rác, hớn hở chạy về nhà.

Mẹ tôi ghét bỏ, đuổi tôi ra ngoài.

“Đồ sao chổi, cút đi!”

Nhưng trong túi rác đó là cả một xấp vàng mà!

Đọc Truyện

Nữ Phụ Ác Độc Hoàn Lương Rồi

Tôi xuyên sách rồi, mà còn xuyên thành một nữ phụ ác độc, kết cục lại cực kỳ thê thảm.

Ngồi đếm ngón tay tính sơ sơ: tiền tiêu mấy đời không hết, lại còn có chồng với con trai từ trên trời rơi xuống.

Tôi lập tức hạ quyết tâm—

Không làm loạn nữa, tôi chọn nằm yên mặc kệ đời.

Đọc Truyện

Đoạt Mệnh Xà Linh

Chỉ vì em gái nuôi của Lục Lâm Hiện nói gần đây liên tục mơ thấy rắn, không ngủ được.

Hắn liền ra lệnh cho đầu bếp chặt một đầu của con xà mẫu hai đầu đã được tôi ôm trong lòng nuôi lớn.

“Chắc chắn là do con rắn hai đầu này mang tà khí, mới khiến cho Nhược Nhược gặp ác mộng liên miên.”

Tôi nhìn đầu rắn rơi xuống đất, hai mắt đỏ rực, giận dữ nhìn Lục Lâm Hiện.

“Khi kết hôn anh đã hứa với tôi sẽ coi nó như mẹ! Đây là cách anh giữ lời hứa sao?

Hai đầu là biểu tượng của xà vương, anh chặt mất một đầu của nó chẳng khác gì giết nó cả!”

Lục Lâm Hiện chỉ nhấc vạt váy nhuốm máu của Lục Nhược lên, chán ghét nói:

“Đừng bịa ra mấy chuyện vô lý nữa, chỉ là một con súc sinh thôi!”

Thân thể đẫm máu của xà mẫu quấn quanh cánh tay tôi, như muốn ngăn tôi làm Lục Lâm Hiện tức giận thêm lần nữa.

Tối hôm đó, tôi ôm lấy nó, nước mắt nhòe cả mắt, bước vào phòng của ông cụ Lục.

“Giờ đầu rắn đã rơi, xà mẫu cũng mất năng lực điều khiển bầy rắn.

Lục gia nhờ nọc độc của rắn mà phất lên thành hào môn giàu có, ân tình cũng xem như trả đủ rồi, xin hãy để chúng tôi rời đi.”

Đọc Truyện

Sự Thật Phía Sau Phòng Thi 28

Khi đang coi thi đại học, tôi đột nhiên bị mù.

Sau khi được đưa khẩn cấp đến bệnh viện, bác sĩ nói không tìm ra bất kỳ nguyên nhân nào.

Vì mất đi thị lực, sự nghiệp giảng dạy của tôi buộc phải kết thúc. Để mưu sinh, tôi học nghề massage dành cho người khiếm thị.

Hôm đó, trong lúc làm việc, tôi nghe được cuộc trò chuyện của hai vị khách:

“Cô giáo năm đó bị mù đúng là quá đúng lúc. Nhân lúc cô ấy không nhìn thấy, tôi lén chép một đáp án trắc nghiệm, nhờ đó mà điểm cao hơn đúng 2 điểm, vừa đủ vượt qua điểm chuẩn đại học năm đó. Đã hơn hai mươi năm rồi, không biết bây giờ cô ấy thế nào rồi, Trường Nhất Trung, phòng thi số 28 năm 2025 — thanh xuân của tôi đấy.”

Người đàn ông bên cạnh cất giọng khàn khàn:

“Chuyện cô ấy bị mù, tôi biết rõ nguyên nhân. Hung thủ ở ngay trong phòng thi năm đó.”

Tôi nín thở, lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người. Nhưng vài phút sau, một con dao lạnh toát bất ngờ kề sát cổ tôi.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trọng sinh trở về phòng thi đại học hai mươi năm trước.

Đưa mắt quan sát xung quanh,

Có vẻ tôi đã xác định được hung thủ.

Đọc Truyện

Gả Nhầm Tổng Tài, Lại Trúng Tim Anh

Vào ngày đính hôn, tôi xuyên đến năm năm sau.

Nhìn thấy bạn trai, tôi rưng rưng nước mắt:
“Chồng ơi, em sợ lắm.”

Ai ngờ bạn trai hoảng loạn chạy biến hai dặm:
“Chị dâu, chị đừng đùa em mà.”

Tôi chết lặng:
“Ý cậu là, chồng tôi là anh cậu – Bạc Yến?”

Hồi đó ra mắt gia đình, Bạc Yến là người phản đối tôi dữ dội nhất.

Không phải anh ta ghét tôi nhất sao?

Tối hôm đó, Bạc Yến đè tôi xuống giường, lạnh giọng:
“Không gọi chồng mà gọi anh? Đã thích đóng vai vậy, tôi sẽ chơi cùng em cho tới nơi tới chốn.”

Đọc Truyện

Con Gái Của Ta Là Nữ Chính!

Bố tôi là dân đầu vàng, mẹ tôi là một cô em gái “tinh thần bay bay”.

Năm tôi 6 tuổi, họ bỗng phát hiện tôi là nữ chính trong một truyện ngược.

Bố tôi đập bàn giận dữ:

“Con gái nhà mình nhất định phải là nữ chính trong truyện sảng!”

Mẹ tôi siết chặt nắm tay:

“Phải sinh cho con bé vài người anh trai vừa cao vừa đẹp, rồi cưng chiều nó tới tận trời xanh.”

Tôi: ?

Đọc Truyện